Đầu xuân họp mặt đồng hương
Quảng Bình quê mẹ yêu thương ân tình
“TÔI SAY ngãi, tôi say tình
Tôi say tình nghĩa Quảng Bình từ lâu” (1)
Quảng Bình quê mẹ yêu thương ân tình
“TÔI SAY ngãi, tôi say tình
Tôi say tình nghĩa Quảng Bình từ lâu” (1)
“Năm nào mình cũng gặp nhau
Để lưu luyến hát một câu ân tình
Quê ta QUÊ MẸ QUẢNG BÌNH (2)
Chang chang cồn cát Bảo Ninh vời vời”
“Em từ quê mẹ vào đây
Lặng nghe EM HÁT (3) mê say lòng người
Hát hay - em đẹp nụ cười
Mà sao dịu ngọt những lời em ca”
Để lưu luyến hát một câu ân tình
Quê ta QUÊ MẸ QUẢNG BÌNH (2)
Chang chang cồn cát Bảo Ninh vời vời”
“Em từ quê mẹ vào đây
Lặng nghe EM HÁT (3) mê say lòng người
Hát hay - em đẹp nụ cười
Mà sao dịu ngọt những lời em ca”
“Dẫu cho sống chốn phồn hoa
Đừng quên KHOAI SẮN QUÊ NHÀ (4) lớn lên”
Thơ xuân của bác Đăng Trình
Dạt dào tình nghĩa QUẢNG BÌNH QUÊ TÔI (5)
Quê tôi tên gọi Quảng Bình
Đầu Mâu, Hạc Hải nặng tình biết bao
Sông Gianh chia cắt năm nào
Lũy Thầy, Đồng Hới chiến hào bao quanh
Uy nghi một thuở vang danh
Lý Hòa, Nhật Lệ sông xanh núi ngàn
Phong Nha, Thạch Động, Đèo Ngang
Ba Đồn, Thuận Lý, Sông Ròn, Cảnh Dương
Hải trình thuận nẽo thông thương
Vào Nam ra Bắc thuận đường bán buôn
Trường Dục, Long Đại xuôi nguồn
Xuân Bồ chiến thắng vang đồn tiếng xa
Cánh đồng Lệ Thủy bao la
Vàng tươi bông lúa Xuân Hòa mít thơm
Mỹ Đức dòng nước Kiên Giang
Đại Phong, An Xá hai làng nổi danh
Xa xa từng lũy tre xanh
Ruộng đồng bát ngát bên nhành lúa thơm
Bình minh soi ánh nắng hồng
Đẹp thôn vui xóm ấm lòng tình quê
Chiều vàng rọi xuống bờ đê
Thênh thang mục tử đề huề lưng trâu
Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Tha hương vẫn nhớ ngàn câu ân tình
Vấn vương ơi quê Quảng Bình ”
Quê tôi tên gọi Quảng Bình
Đầu Mâu, Hạc Hải nặng tình biết bao
Sông Gianh chia cắt năm nào
Lũy Thầy, Đồng Hới chiến hào bao quanh
Uy nghi một thuở vang danh
Lý Hòa, Nhật Lệ sông xanh núi ngàn
Phong Nha, Thạch Động, Đèo Ngang
Ba Đồn, Thuận Lý, Sông Ròn, Cảnh Dương
Hải trình thuận nẽo thông thương
Vào Nam ra Bắc thuận đường bán buôn
Trường Dục, Long Đại xuôi nguồn
Xuân Bồ chiến thắng vang đồn tiếng xa
Cánh đồng Lệ Thủy bao la
Vàng tươi bông lúa Xuân Hòa mít thơm
Mỹ Đức dòng nước Kiên Giang
Đại Phong, An Xá hai làng nổi danh
Xa xa từng lũy tre xanh
Ruộng đồng bát ngát bên nhành lúa thơm
Bình minh soi ánh nắng hồng
Đẹp thôn vui xóm ấm lòng tình quê
Chiều vàng rọi xuống bờ đê
Thênh thang mục tử đề huề lưng trâu
Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Tha hương vẫn nhớ ngàn câu ân tình
Vấn vương ơi quê Quảng Bình ”
Nguyễn Hoài Nhơn góp một chùm thơ hay
ĐÔI LỜI VỚI SÔNG ĐỒNG NAI (6)
Tập thơ “Tự biết” nối lời yêu thương
Nói gì với sông Đồng Nai
Mà lòng thắc thỏm giữa hai đợt triều
Nói gì cho thỏa thương yêu
Để cù lao Phố mỗi chiều đứng trông
ĐÔI LỜI VỚI SÔNG ĐỒNG NAI (6)
Tập thơ “Tự biết” nối lời yêu thương
Nói gì với sông Đồng Nai
Mà lòng thắc thỏm giữa hai đợt triều
Nói gì cho thỏa thương yêu
Để cù lao Phố mỗi chiều đứng trông
Vắng em tôi nhớ tôi mong
Lục bình pha mực giữa dòng lơ mơ
Ngày tôi chưa biết làm thơ
Tóc em đã bím chấm bờ vai thon
Biên Hòa hương bưởi ngát thơm
Níu chân tôi ở cuối vườn sớm mai
Bồn chồn con sóng Đồng Nai
Vỗ vào giấc ngủ tôi hoài chưa tan
Vệt phù sa cháy nồng nàn
Hay là ruột đất bazan đượm màu
Trái cây chín đỏ cù lao
Đợi người về hái mời nhau thực lòng
Gặp em ở cuối dòng sông
Câu thơ tôi hóa cánh đồng vàng mơ
Thương nhau tháng đợi năm chờ
Câu thơ kết mật bây giờ… vấn vương
Nói gì cho thỏa yêu thương
Mắt em in dáng quê hương đậm đà
Đồng Nai ơi mãi thiết tha
Tôi xin làm hạt phù sa dâng người
Lục bình pha mực giữa dòng lơ mơ
Ngày tôi chưa biết làm thơ
Tóc em đã bím chấm bờ vai thon
Biên Hòa hương bưởi ngát thơm
Níu chân tôi ở cuối vườn sớm mai
Bồn chồn con sóng Đồng Nai
Vỗ vào giấc ngủ tôi hoài chưa tan
Vệt phù sa cháy nồng nàn
Hay là ruột đất bazan đượm màu
Trái cây chín đỏ cù lao
Đợi người về hái mời nhau thực lòng
Gặp em ở cuối dòng sông
Câu thơ tôi hóa cánh đồng vàng mơ
Thương nhau tháng đợi năm chờ
Câu thơ kết mật bây giờ… vấn vương
Nói gì cho thỏa yêu thương
Mắt em in dáng quê hương đậm đà
Đồng Nai ơi mãi thiết tha
Tôi xin làm hạt phù sa dâng người
Thơ xuân tôi tặng cho đời
Còn tôi THẰNG NHÓC (7) tôi mời tặng tôi
Quê xa níu lại hình hài
Đêm thiêng rục rịch phút hồi sinh con (8)
“Gắng chút con trai muộn mằn qua cơ cực
Cha đã già trước tuổi cả chục năm
Mong con lớn như cây, con lớn như cục đất
Cha cứ thế ước ao, mẹ cứ thế mừng thầm!
Con ôm cổ cha, con dụi đầu vào ngực mẹ
Thằng cu con non nớt nhất nhà ta
Con chùn chụt mút tay như mút kẹo
Bản năng gốc mà con, bản năng gốc ấy mà …
Con là khúc gậy cha vin lúc tắt nắng
Lập cập chân đi, uể oải đốt lưng còng
Nhập nhoạng ngõ trâu, bão về, đêm rét muộn
Con là cây đời lực lưỡng trước gió giông
Cha chẳng dám nghĩ gì nhiều con trai ạ !
Đỉnh núi cao kia, biển lớn ngoài xa
Con hãy tập tểnh bước chân mình từ bậc thềm nhà thứ nhất
Và tự ngẫng cao đầu lên … thế giới sẽ mở ra”
Đất nước nghìn năm mở lối về Nam
Vời vợi một PHƯƠNG TRỜI THƯƠNG NHỚ (9)
Chốn đất thiêng chim phượng hoàng làm tổ
Dâng trái thơm quả ngọt cho đời
“Em đã đọc nhiều gương sáng danh nhân
Hãy biết nhục biết hèn mà lập chí
THẮP ĐÈN LÊN ĐI EM (10), ngọn đèn dầu bền bỉ
Sáng giữa đời lấp lánh một niềm tin…”
“Xuân đến ước về quê thăm Bác
Nghĩa tình quê mới NHỚ QUÊ (11) xa
Bâng khuâng nhìn nước Linh Giang chảy
Sương khói Đèo Ngang gợi nhớ nhà”
Hoàng Kim
Trích dẫn và giới thiệu một số bài thơ xuân được góp nhặt tình cờ trong tiệc rượu họp mặt đồng hương Quảng Bình tại Đồng Nai chủ nhật ngày 28 tháng 2 năm 2010 do Ban Liên Lạc Hội Đồng Hương Quảng Bình tổ chức. Trưởng ban liên lạc là bác sĩ, thầy thuốc nhân dân Từ Thanh Chương. Nội dung gồm: 1) Tôi say của Nguyễn Quốc Thái 01687748902; 2) Quê mẹ Quảng Bình của Hoàng Văn Thành 0913941058; 3) Em hát của Đỗ Xuân Hòa 0908851106; 4) Khoai sắn quê nhà và 5) Quảng Bình quê tôi của Đăng Trình 01684723972; 6) Đôi lời với sông Đồng Nai; 7) Thằng nhóc 8) Đêm vượt cạn của Nguyễn Hoài Nhơn; 9) Phương trời thương nhớ (trích); 10) Thắp đèn lên đi em (trích); Nhớ quê của Hoàng Kim
Còn tôi THẰNG NHÓC (7) tôi mời tặng tôi
Quê xa níu lại hình hài
Đêm thiêng rục rịch phút hồi sinh con (8)
“Gắng chút con trai muộn mằn qua cơ cực
Cha đã già trước tuổi cả chục năm
Mong con lớn như cây, con lớn như cục đất
Cha cứ thế ước ao, mẹ cứ thế mừng thầm!
Con ôm cổ cha, con dụi đầu vào ngực mẹ
Thằng cu con non nớt nhất nhà ta
Con chùn chụt mút tay như mút kẹo
Bản năng gốc mà con, bản năng gốc ấy mà …
Con là khúc gậy cha vin lúc tắt nắng
Lập cập chân đi, uể oải đốt lưng còng
Nhập nhoạng ngõ trâu, bão về, đêm rét muộn
Con là cây đời lực lưỡng trước gió giông
Cha chẳng dám nghĩ gì nhiều con trai ạ !
Đỉnh núi cao kia, biển lớn ngoài xa
Con hãy tập tểnh bước chân mình từ bậc thềm nhà thứ nhất
Và tự ngẫng cao đầu lên … thế giới sẽ mở ra”
Đất nước nghìn năm mở lối về Nam
Vời vợi một PHƯƠNG TRỜI THƯƠNG NHỚ (9)
Chốn đất thiêng chim phượng hoàng làm tổ
Dâng trái thơm quả ngọt cho đời
“Em đã đọc nhiều gương sáng danh nhân
Hãy biết nhục biết hèn mà lập chí
THẮP ĐÈN LÊN ĐI EM (10), ngọn đèn dầu bền bỉ
Sáng giữa đời lấp lánh một niềm tin…”
“Xuân đến ước về quê thăm Bác
Nghĩa tình quê mới NHỚ QUÊ (11) xa
Bâng khuâng nhìn nước Linh Giang chảy
Sương khói Đèo Ngang gợi nhớ nhà”
Hoàng Kim
Trích dẫn và giới thiệu một số bài thơ xuân được góp nhặt tình cờ trong tiệc rượu họp mặt đồng hương Quảng Bình tại Đồng Nai chủ nhật ngày 28 tháng 2 năm 2010 do Ban Liên Lạc Hội Đồng Hương Quảng Bình tổ chức. Trưởng ban liên lạc là bác sĩ, thầy thuốc nhân dân Từ Thanh Chương. Nội dung gồm: 1) Tôi say của Nguyễn Quốc Thái 01687748902; 2) Quê mẹ Quảng Bình của Hoàng Văn Thành 0913941058; 3) Em hát của Đỗ Xuân Hòa 0908851106; 4) Khoai sắn quê nhà và 5) Quảng Bình quê tôi của Đăng Trình 01684723972; 6) Đôi lời với sông Đồng Nai; 7) Thằng nhóc 8) Đêm vượt cạn của Nguyễn Hoài Nhơn; 9) Phương trời thương nhớ (trích); 10) Thắp đèn lên đi em (trích); Nhớ quê của Hoàng Kim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét