Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

Chúc xuân



TẾT TÂN MÃO

Tết đến nàng xuân tỏa sắc, hương
Tết trao phước lộc tới ngàn phương
Tết mang giàu mạnh về thôn xóm
Tết trải hân hoan khắp phố phường
Tết đón tương lai chan hạnh phúc
Tết tràn hy vọng ngợp yêu thương
Tết dâng hoa thắm mừng Tân Mão
Tết phát khang an thịnh phú cường

Hoa Huyền


XUÂN HẠNH PHÚC


Xuân về trời đất ngát sắc hương
Xuân gửi muôn hoa đến bốn phương
Xuân mang vui vẻ vào từng ngõ
Xuân chuyển hân hoan đến mỗi phường
Xuân Mão chúc mừng Xuân phúc lộc
Xuân Mèo chào đón Tết yêu thương
Xuân qua xuân lại tuần hoàn mãi
Xuân đẹp bình an quý phú cường
Hoàng Kim
 


 

1 nhận xét:

  1. Còn đó thơ hay chưa "đối tửu".


    Đối tửu (Nguyễn Du - 阮攸, Việt Nam)

    對酒

    趺坐閒窗醉眼開,
    落花無數下蒼苔。
    生前不盡樽中酒,
    死後誰澆墓上杯。
    春色霑遷黄鳥去,
    年光暗逐白頭來。
    百期但得終朝醉,
    世事浮雲眞可哀。

    Đối tửu


    Phu toạ nhàn song tuý nhãn khai,
    Lạc hoa vô số há thương đài.
    Sinh tiền bất tận tôn trung tửu,
    Tử hậu thuỳ kiêu mộ thượng bôi ?
    Xuân sắc niệm thiên hoàng điểu khứ,
    Niên quang ám trục bạch đầu lai.
    Bách kỳ đãn đắc chung triêu tuý,
    Thế sự phù vân chân khả ai.


    Dịch nghĩa


    Ngồi xếp bằng tròn trước cửa sổ, rượu vào hơi say mắt lim dim,
    Vô số cánh hoa rơi trên thảm rêu xanh.
    Lúc sống không uống cạn chén rượu,
    Chết rồi, ai rưới trên mồ cho ?
    Sắc xuân thay đổi dần, chim hoàng oanh bay đi,
    Năm tháng ngầm thôi thúc đầu bạc.
    Cuộc đời trăm năm, chỉ mong say suốt ngày.
    Thế sự như đám mây nổi, thật đáng buồn.




    Trước ly rượu
    Bản dịch của: Lão Nông
    (Hoahuyen)

    Bên cửa xếp bằng ngất ngưởng say
    Cánh hoa rơi phủ thảm rêu đầy
    Sống chưa vơi nửa lưng ly rượu
    Chết hỏi rằng ai tưới mộ đây ?
    Xuân đã xa dần oanh bỏ tổ
    Tháng năm bàng bạc tóc màu mây
    Trăm năm chỉ ước say mềm mãi
    Thế sự bèo mây... ngẫm đắng cay

    Mời các bạn tham gia dịch hoặc họa cùng Cụ Nguyễn Du


    Hai ông bạn nhậu trước tượng đài Cụ Nguyễn Du

    Bộ ba Xe Pháo Mã

    Xe pháo nghênh ngang kết mã hồi
    Tâm đầu ý hợp rủ nhau chơi
    Hoàng Đào ngật ngưỡng ly Cao gạo
    Thơ thới bình an sáng núi đôi

    Hoahuyen (683)



    Bài họa 1:
    MONG ƯỚC TRI ÂM (684)

    Kẻ tung người hứng mãi chưa say
    Góc quán rêu phong... mốc phủ đầy
    Đối tửu, rượu buồn ly lẳng đó
    Ngó hoa, bông héo cuống quăng đây
    Già xuân khật khưỡng run chân giữa
    Luống tuổi lềnh bềnh trắng tóc mây
    Mong ước tri âm... tri kỷ mãi
    Chia bùi, sẻ ngọt nếm chua cay

    Hoahuyen
    06.01.2010Bài họa 2

    VẪN SAY VỚI MEN CAY

    Bác ơi, chẳng phải ít người say
    Bởi tại vần thơ chửa ráp đầy
    Ráng chỉnh chu thêm nên dấu xó
    Khi hoàn tất đủ ắt khoe đây
    Trẻ thời khép nép e ra gió
    Già tất khoan thai lướt vén mây
    Tri kỷ xá chi đâu tuổi tác
    Nâng ly ngâm phú thả men cay

    Học trò trường thuốc
    Bài họa 3

    ĐẮNG CAY

    Rượu nồng chưa uống đã ngời say
    Trộm mắt nhìn nhau lệ thấm đầy
    Dạ trách lòng than oan trái quá
    Môi cười miệng đắng trớ trêu đây
    Duyên tình xa thoảng trôi hương gió
    Ân nghĩa vơi dần khuất bóng mây
    Đau thấu ruột gan thân phận lẻ
    Ghen tuông nào chẳng trút hờn cay

    Học trò trường thuốc
    Bài họa 4
    CHƯA SAY

    Chai đà dốc cạn vẫn chưa say
    Đầu ngõ hoa xoan đã rắc đầy
    Cuộc thế bao người chìm đến đáy
    Nhân tình mấy kẻ đón đưa đây
    Sống chưa từng biết niềm hoan lạc
    Chết hỏi chi màng cảnh móc mây
    Có chút lương tâm còn bán rẻ
    Ham gì mướp đắng với gừng cay

    6-1-2010
    Hồ Văn ThiệnBài họa 5
    GỪNG GIÀ ĐỤNG CÀNG CAY

    Men tình nếm thử đã no say
    Tứ khoái trời cho khợp rõ đầy
    Của lạ cõi trần chơi nếm thử
    Vật ngon thiên hạ chén mùi đây
    Bóng chiều đội tú chân khua gió
    Tuổi hạc ngáy đèo mũi thổi mây
    Phong độ " ngũ chi" còn dũng mãnh
    Gừng già muối mặn đụng càng cay

    6.1.2010
    HadinhchungBài họa 6
    KHÓC NGƯỜI XƯA

    Ly sầu tưới mộ khóc người say
    Nghe lá hoang rơi lớp lớp đầy
    Một chén men nồng vừa rót xuống
    Ngàn câu thơ cũ đã về đây
    Cung đàn xót phận rơi hàng lệ
    Nhịp phách ru hồn níu bóng mây
    Thế thái nhân tình xưa đã vậy
    Mà nay hậu thế ngẫm còn cay.

    luongthephiet
    Bài họa 7
    ÂN TÌNH (685)

    Chửa biết mặt nhau vẫn cứ say
    Ân tình sau trước đã đong đầy
    Hoa vừa mới gọi: anh đâu nhỉ ?
    Phiệt đáp ngay luôn: có lão đây
    Lãng mạn tâm hồn mê "sướng" họa
    Lâng lâng thể xác khoái "vần" mây
    Khả năng thi phú ai bằng bác ?
    Rõ hạt tiêu già nhấm quá cay

    HoahuyenHoahuyen***

    Trả lờiXóa


Em ơi em, can đảm bước chân lên


Nguyễn Khoa Tịnh

Thầy ước mong em
noi gương Quốc Tuấn


Đọc thơ em, tim tôi thắt lại 
Lòng nghẹn ngào, nước mắt chảy rưng rưng 
Nửa xót xa nhưng nửa lại vui mừng 
Xót xa vì đời em còn thơ dại 
Mới tuổi thơ mà cuộc đời đầy khổ ải 
Mới biết cười đã phải sống mồ côi 
Như chiếc thuyền giữa biển tự trôi 
Như chiếc lá bay về nơi vô định 
“Bụng đói” viết ra thơ em vịnh: 

“Cơm ngày một bữa sắn trộn khoai 
Có biết lòng ta bấy hỡi ai? 
Vơi vơi lòng dạ, cồn cào bụng 
Kể chi no đói, mặc ngày dài” 


Phải! 
Kể chi no đói mặc ngày dài 
Rất tự hào là thơ em sung sức 
Rất tự hào là em tôi đầy nghị lực 
Đã hiển lộ mình qua “Cái chảo rang” 

“Trung dũng ai bằng cái chảo rang 
Lửa to mới biết sáp hay vàng 
Xào nấu chiên kho đều vẹn cả 
Chua cay mặn ngọt giữ an toàn 
Ném tung chẳng vỡ như nồi đất 
Quăng bừa xó bếp vẫn nằm ngang 
Tốt đẹp đâu cần danh tiếng hão 
Bạn cùng lửa đỏ, nóng chang chang”


Phải! 
Lửa to mới biết sáp hay vàng! 
Em hãy là vàng, 
Mặc ai chọn sáp! 
Tôi vui sướng cùng em 
Yêu giấc “Ngủ đồng” 
Hiên ngang khí phách: 

“Sách truyền sướng nhất chức Quận công 
Ta sướng khi ra ngủ giữa đồng 
Lồng lộng trời hè muôn làn gió 
Đêm thanh sao sang mát thu không 
Nằm ngữa ung dung như khanh tướng 
Lấy mấy vần thơ tỏ nỗi lòng 
Tinh tú bao quanh hồn thời đại 
Ngủ đồng khoan khoái ngắm gương trong” 


Tôi biết chí em khi "Qua đèo Ngang” 
Ung dung xướng họa với người anh hùng 
Đã làm quân thù khiếp sợ: 

“Ta đi qua đèo Ngang 
Cũng gặp Người trèo qua núi hiểm 
Đỉnh dốc chênh vênh 
Xe mù bụi cuốn 
Có lẽ thiên nhiên đã định bao giờ 
Một dãy Hoành Sơn bát ngát trận đồ 
Điệp điệp núi cao 
Trùng trùng rừng thẳm. 
Người thấy 
Súng gác trời xanh 
Gió lùa biển lớn 
Nông dân rộn rịp đường vui 
Thanh Quan nàng nhẽ có hay 
Cảnh mới đã thay cảnh cũ. 
Ta hay 
Máu chồng đất đỏ 
Mây cuốn dặm khơi 
Nhân công giọt giọt mồ hôi 
Hưng Đạo thầy ơi có biết 
Người nay nối chí người xưa 

Tới đây 
Nước biếc non xanh 
Biển rộng gió đùa khuấy nước 
Đi nữa 
Đèo sâu vực thẳm 
Núi cao mây giỡn chọc trời 

Nhớ thù nhà, luống thẹn làm trai 
Thương dân nước, thà sinh phận gái 
“Hoành Sơn cổ lũy” 
Hỏi đâu dấu tích phân tranh? 
Chỉ thấy non sông 
Lốc cuốn, bốn phương sấm động. 

Người vì việc nước ra đi 
Ta muốn cứu dân nên thăm trận thế 
Điều không hẹn mà xui gặp mặt 
Vô danh lại gặp hữu danh 
Cuộc đời dài ắt còn sẽ gặp nhau 
Nay hội ngộ giữa đỉnh cao trời đất 
Anh em ta ngự trên xe đạp 
Còn Người thì lại đáp com măng 
Đường xuyên sơn 
Anh hùng gặp anh hùng 
Nhìn sóng biển Đông 
Như ao trời dưới núi. 

Xin kính chào 
Bậc anh hùng tiền bối 
Ta ngưỡng mộ Người 
Và tỏ chí với non sông 
Mẹ hiền ơi! 
Tổ Quốc ơi! 
Xin tiếp bước anh hùng!” 


Hãy cố lên em! 
Noi gương danh nhân mà lập chí 
Ta với em 
Mình hãy kết thành đôi tri kỷ! 
Đất Quảng Trạch này đâu kém Nam Dương 
Tôi tự hào bài “Tỏ chí” của em: 

"Quốc Tuấn ngày xưa chí vững bền 
Thù nhà, nợ nước chẳng hề quên 
Đến bữa quên ăn, đêm quên ngủ 
Thương dân, yêu nước quyết báo đền 
Văn hay thu phục muôn người Việt 
Võ giỏi kinh hồn lũ tướng Nguyên 
Mươi năm sau nữa ơi ông Tuấn 
Nối chí ông, nay cháu tiến lên!” 


Tôi thương mến em 
Đã chịu khó luyện rèn 
Biết HỌC LÀM NGƯỜI ! 
Học làm con hiếu thảo. 
Mười lăm tuổi đã “Tập làm thầy giáo” 

Vui gì hơn buổi đầu làm thầy giáo 
Của lớp vở lòng đất mẹ yêu thương 
Trưa nắng luyến các em cùng đến lớp 
Giọng líu lo như chim hót ven đường. 

Đứng trước các em tuổi nhỏ đáng yêu 
Mà đã tưởng tới bao nhiêu người lớn 
Nghe em đọc giọng thanh thanh dễ mến 
Mà đã nghe đất nước xuyến xao mình!


Tổ Quốc đang chờ em phía trước. 
Em ơi em, can đảm bước chân lên!

1970